清 qīng 明 míng 客 kè 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 缪 móu 重 zhòng 熙 xī
新 xīn 柳 liǔ 垂 chuí 条 tiáo 起 qǐ 复 fù 眠 mián , , 清 qīng 明 míng 春 chūn 老 lǎo 欲 yù 飞 fēi 绵 mián 。 。
莺 yīng 花 huā 早 zǎo 谢 xiè 寻 xún 芳 fāng 梦 mèng , , 鸠 jiū 雨 yǔ 还 hái 防 fáng 做 zuò 冷 lěng 天 tiān 。 。
子 zi 舍 shě 久 jiǔ 违 wéi 惊 jīng 节 jié 候 hòu , , 申 shēn 江 jiāng 乍 zhà 暖 nuǎn 换 huàn 风 fēng 烟 yān 。 。
饧 táng 箫 xiāo 声 shēng 里 lǐ 添 tiān 惆 chóu 怅 chàng , , 空 kōng 忆 yì 松 sōng 楸 qiū 远 yuǎn 近 jìn 阡 qiān 。 。
清明客感二首 其一。清代。缪重熙。新柳垂条起复眠,清明春老欲飞绵。 莺花早谢寻芳梦,鸠雨还防做冷天。 子舍久违惊节候,申江乍暖换风烟。 饧箫声里添惆怅,空忆松楸远近阡。