用 yòng 前 qián 韵 yùn 柬 jiǎn 鹏 péng 云 yún - - 戴 dài 贞 zhēn 素 sù
木 mù 叶 yè 霜 shuāng 催 cuī 落 luò 满 mǎn 村 cūn , , 藩 fān 篱 lí 菊 jú 傍 bàng 老 lǎo 松 sōng 存 cún 。 。
情 qíng 同 tóng 莫 mò 逆 nì 云 yún 为 wéi 友 yǒu , , 书 shū 报 bào 平 píng 安 ān 竹 zhú 有 yǒu 孙 sūn 。 。
酌 zhuó 酒 jiǔ 怕 pà 看 kàn 杯 bēi 底 dǐ 绿 lǜ , , 拈 niān 花 huā 愁 chóu 向 xiàng 梦 mèng 中 zhōng 温 wēn 。 。
羡 xiàn 君 jūn 避 bì 地 dì 成 chéng 高 gāo 隐 yǐn , , 长 zhǎng 侍 shì 椿 chūn 庭 tíng 学 xué 灌 guàn 园 yuán 。 。
用前韵柬鹏云。清代。戴贞素。木叶霜催落满村,藩篱菊傍老松存。 情同莫逆云为友,书报平安竹有孙。 酌酒怕看杯底绿,拈花愁向梦中温。 羡君避地成高隐,长侍椿庭学灌园。