远 yuǎn 山 shān 樵 qiáo 唱 chàng - - 戴 dài 梓 zǐ
收 shōu 回 huí 禾 hé 黍 shǔ 罢 bà 耕 gēng 耘 yún , , 更 gèng 向 xiàng 林 lín 邱 qiū 任 rèn 斧 fǔ 斤 jīn 。 。
锦 jǐn 树 shù 槎 chá 枒 yā 临 lín 绝 jué 壁 bì , , 劳 láo 歌 gē 高 gāo 下 xià 逐 zhú 流 liú 云 yún 。 。
荒 huāng 山 shān 作 zuò 雨 yǔ 秋 qiū 将 jiāng 老 lǎo , , 野 yě 鸟 niǎo 鸣 míng 峦 luán 路 lù 不 bù 分 fēn 。 。
何 hé 处 chǔ 牧 mù 童 tóng 初 chū 学 xué 笛 dí , , 一 yī 声 shēng 清 qīng 切 qiē 彻 chè 高 gāo 雯 wén 。 。
远山樵唱。清代。戴梓。收回禾黍罢耕耘,更向林邱任斧斤。 锦树槎枒临绝壁,劳歌高下逐流云。 荒山作雨秋将老,野鸟鸣峦路不分。 何处牧童初学笛,一声清切彻高雯。