降 jiàng 真 zhēn 室 shì - - 白 bái 玉 yù 蟾 chán
琼 qióng 钟 zhōng 发 fā 响 xiǎng 彩 cǎi 幡 fān 飞 fēi , , 窗 chuāng 外 wài 青 qīng 乌 wū 半 bàn 夜 yè 啼 tí 。 。
松 sōng 竹 zhú 无 wú 言 yán 争 zhēng 地 dì 静 jìng , , 星 xīng 辰 chén 可 kě 摘 zhāi 觉 jué 天 tiān 低 dī 。 。
黄 huáng 云 yún 屋 wū 角 jiǎo 腾 téng 金 jīn 辇 niǎn , , 素 sù 月 yuè 檐 yán 头 tóu 放 fàng 玉 yù 梯 tī 。 。
稽 qǐ 首 shǒu 紫 zǐ 皇 huáng 初 chū 宴 yàn 罢 bà , , 步 bù 虚 xū 声 shēng 断 duàn 乞 qǐ 刀 dāo 圭 guī 。 。
降真室。宋代。白玉蟾。琼钟发响彩幡飞,窗外青乌半夜啼。 松竹无言争地静,星辰可摘觉天低。 黄云屋角腾金辇,素月檐头放玉梯。 稽首紫皇初宴罢,步虚声断乞刀圭。