绣 xiù 妇 fù 叹 tàn - - 白 bái 居 jū 易 yì
连 lián 枝 zhī 花 huā 样 yàng 绣 xiù 罗 luó 襦 rú , , 本 běn 拟 nǐ 新 xīn 年 nián 饷 xiǎng 小 xiǎo 姑 gū 。 。
自 zì 觉 jué 逢 féng 春 chūn 饶 ráo 怅 chàng 望 wàng , , 谁 shuí 能 néng 每 měi 日 rì 趁 chèn 功 gōng 夫 fū 。 。
针 zhēn 头 tóu 不 bù 解 jiě 愁 chóu 眉 méi 结 jié , , 线 xiàn 缕 lǚ 难 nán 穿 chuān 泪 lèi 脸 liǎn 珠 zhū 。 。
虽 suī 凭 píng 绣 xiù 床 chuáng 都 dōu 不 bù 绣 xiù , , 同 tóng 床 chuáng 绣 xiù 伴 bàn 得 dé 知 zhī 无 wú 。 。
绣妇叹。唐代。白居易。连枝花样绣罗襦,本拟新年饷小姑。 自觉逢春饶怅望,谁能每日趁功夫。 针头不解愁眉结,线缕难穿泪脸珠。 虽凭绣床都不绣,同床绣伴得知无。