对 duì 镜 jìng 偶 ǒu 吟 yín 赠 zèng 张 zhāng 道 dào 士 shì 抱 bào 元 yuán - - 白 bái 居 jū 易 yì
闲 xián 来 lái 对 duì 镜 jìng 自 zì 思 sī 量 liang , , 年 nián 貌 mào 衰 shuāi 残 cán 分 fēn 所 suǒ 当 dāng 。 。
白 bái 发 fà 万 wàn 茎 jīng 何 hé 所 suǒ 怪 guài , , 丹 dān 砂 shā 一 yī 粒 lì 不 bù 曾 céng 尝 cháng 。 。
眼 yǎn 昏 hūn 久 jiǔ 被 bèi 书 shū 料 liào 理 lǐ , , 肺 fèi 渴 kě 多 duō 因 yīn 酒 jiǔ 损 sǔn 伤 shāng 。 。
今 jīn 日 rì 逢 féng 师 shī 虽 suī 已 yǐ 晚 wǎn , , 枕 zhěn 中 zhōng 治 zhì 老 lǎo 有 yǒu 何 hé 方 fāng 。 。
对镜偶吟赠张道士抱元。唐代。白居易。闲来对镜自思量,年貌衰残分所当。 白发万茎何所怪,丹砂一粒不曾尝。 眼昏久被书料理,肺渴多因酒损伤。 今日逢师虽已晚,枕中治老有何方。