次 cì 韵 yùn 端 duān 礼 lǐ 见 jiàn 寄 jì - - 李 lǐ 处 chù 权 quán
自 zì 昔 xī 孤 gū 芳 fāng 难 nán 寄 jì 林 lín , , 乱 luàn 离 lí 漂 piāo 泊 bó 却 què 须 xū 禁 jìn 。 。
春 chūn 风 fēng 不 bù 解 jiě 回 huí 双 shuāng 鬓 bìn , , 夜 yè 雨 yǔ 何 hé 堪 kān 搅 jiǎo 寸 cùn 心 xīn 。 。
薄 báo 日 rì 花 huā 光 guāng 怀 huái 杜 dù 曲 qū , , 清 qīng 流 liú 竹 zhú 色 sè 梦 mèng 山 shān 阴 yīn 。 。
从 cóng 来 lái 玉 yù 石 shí 昆 kūn 山 shān 火 huǒ , , 臭 chòu 味 wèi 多 duō 君 jūn 肯 kěn 嗣 sì 音 yīn 。 。
次韵端礼见寄。宋代。李处权。自昔孤芳难寄林,乱离漂泊却须禁。 春风不解回双鬓,夜雨何堪搅寸心。 薄日花光怀杜曲,清流竹色梦山阴。 从来玉石昆山火,臭味多君肯嗣音。