客 kè 有 yǒu 以 yǐ 茶 chá 易 yì 竹 zhú 次 cì 韵 yùn - - 李 lǐ 正 zhèng 民 mín
琅 láng 玕 gān 黝 yǒu 璧 bì 两 liǎng 清 qīng 虚 xū , , 不 bù 比 bǐ 山 shān 阴 yīn 鹅 é 换 huàn 书 shū 。 。
花 huā 乳 rǔ 试 shì 烹 pēng 应 yīng 有 yǒu 味 wèi , , 龙 lóng 孙 sūn 新 xīn 种 zhǒng 未 wèi 嫌 xián 疏 shū 。 。
轻 qīng 身 shēn 通 tōng 气 qì 宜 yí 君 jūn 饮 yǐn , , 冒 mào 雪 xuě 停 tíng 霜 shuāng 称 chēng 我 wǒ 居 jū 。 。
斜 xié 曲 qū 短 duǎn 长 cháng 休 xiū 更 gèng 问 wèn , , 森 sēn 罗 luó 万 wàn 象 xiàng 已 yǐ 如 rú 如 rú 。 。
客有以茶易竹次韵。宋代。李正民。琅玕黝璧两清虚,不比山阴鹅换书。 花乳试烹应有味,龙孙新种未嫌疏。 轻身通气宜君饮,冒雪停霜称我居。 斜曲短长休更问,森罗万象已如如。