西 xī 园 yuán 辨 biàn 兰 lán 亭 tíng 和 hé 韵 yùn - - 李 lǐ 之 zhī 纯 chún
绿 lǜ 叶 yè 纤 xiān 长 cháng 间 jiān 紫 zǐ 茎 jīng , , 蜀 shǔ 人 rén 未 wèi 始 shǐ 以 yǐ 兰 lán 名 míng 。 。
有 yǒu 时 shí 只 zhǐ 怪 guài 香 xiāng 盈 yíng 室 shì , , 此 cǐ 日 rì 方 fāng 传 chuán 誉 yù 满 mǎn 城 chéng 。 。
恩 ēn 意 yì 和 hé 风 fēng 扬 yáng 馥 fù 郁 yù , , 光 guāng 荣 róng 灏 hào 露 lù 滴 dī 清 qīng 英 yīng 。 。
庭 tíng 阶 jiē 若 ruò 不 bù 逢 féng 精 jīng 鉴 jiàn , , 何 hé 异 yì 深 shēn 林 lín 静 jìng 处 chù 生 shēng 。 。
西园辨兰亭和韵。宋代。李之纯。绿叶纤长间紫茎,蜀人未始以兰名。 有时只怪香盈室,此日方传誉满城。 恩意和风扬馥郁,光荣灏露滴清英。 庭阶若不逢精鉴,何异深林静处生。