见 jiàn 刘 liú 后 hòu 村 cūn 先 xiān 生 shēng 其 qí 四 sì - - 吴 wú 龙 lóng 翰 hàn
骑 qí 却 què 青 qīng 鸾 luán 上 shàng 禁 jìn 林 lín , , 岩 yán 岩 yán 声 shēng 价 jià 重 zhòng 于 yú 金 jīn 。 。
花 huā 砖 zhuān 日 rì 转 zhuǎn 琼 qióng 笺 jiān 暖 nuǎn , , 莲 lián 烛 zhú 星 xīng 归 guī 玉 yù 漏 lòu 沈 shěn 。 。
翰 hàn 墨 mò 挈 qiè 来 lái 三 sān 昧 mèi 手 shǒu , , 丝 sī 纶 lún 画 huà 出 chū 九 jiǔ 重 zhòng 心 xīn 。 。
春 chūn 风 fēng 已 yǐ 筑 zhù 沙 shā 堤 dī 路 lù , , 天 tiān 上 shàng 虚 xū 皇 huáng 属 zhǔ 意 yì 深 shēn 。 。
见 刘后村先生 其四。宋代。吴龙翰。骑却青鸾上禁林,岩岩声价重于金。 花砖日转琼笺暖,莲烛星归玉漏沈。 翰墨挈来三昧手,丝纶画出九重心。 春风已筑沙堤路,天上虚皇属意深。