清 qīng 明 míng 出 chū 沐 mù - - 宋 sòng 庠 xiáng
晓 xiǎo 树 shù 阴 yīn 岑 cén 客 kè 舍 shè 春 chūn , , 卿 qīng 舆 yú 不 bù 访 fǎng 著 zhù 书 shū 人 rén 。 。
长 zhǎng 楸 qiū 有 yǒu 地 dì 金 jīn 成 chéng 埒 liè , , 曲 qū 突 tū 无 wú 烟 yān 桂 guì 徙 xǐ 薪 xīn 。 。
自 zì 欠 qiàn 解 jiě 兰 lán 抛 pāo 北 běi 阜 fù , , 更 gèng 堪 kān 鸣 míng 磬 qìng 是 shì 南 nán 邻 lín 。 。
饧 táng 香 xiāng 酝 yùn 冷 lěng 沈 shěn 欢 huān 绪 xù , , 枉 wǎng 负 fù 山 shān 郎 láng 出 chū 沐 mù 辰 chén 。 。
清明出沐。宋代。宋庠。晓树阴岑客舍春,卿舆不访著书人。 长楸有地金成埒,曲突无烟桂徙薪。 自欠解兰抛北阜,更堪鸣磬是南邻。 饧香酝冷沈欢绪,枉负山郎出沐辰。