沧 cāng 浪 láng - - 施 shī 枢 shū
长 zhǎng 史 shǐ 遗 yí 踪 zōng 二 èr 百 bǎi 年 nián , , 直 zhí 教 jiào 名 míng 字 zì 到 dào 今 jīn 传 chuán 。 。
渚 zhǔ 香 xiāng 细 xì 浥 yì 莲 lián 须 xū 雨 yǔ , , 野 yě 色 sè 轻 qīng 团 tuán 竹 zhú 尾 wěi 烟 yān 。 。
但 dàn 得 dé 幽 yōu 情 qíng 关 guān 水 shuǐ 石 shí , , 何 hé 须 xū 隐 yǐn 迹 jī 痼 gù 林 lín 泉 quán 。 。
客 kè 中 zhōng 正 zhèng 有 yǒu 尘 chén 缨 yīng 在 zài , , 来 lái 此 cǐ 清 qīng 游 yóu 亦 yì 是 shì 缘 yuán 。 。
沧浪。宋代。施枢。长史遗踪二百年,直教名字到今传。 渚香细浥莲须雨,野色轻团竹尾烟。 但得幽情关水石,何须隐迹痼林泉。 客中正有尘缨在,来此清游亦是缘。