师 shī 川 chuān 赋 fù 梅 méi 花 huā - - 洪 hóng 朋 péng
梅 méi 花 huā 端 duān 月 yuè 繁 fán , , 梅 méi 蕊 ruǐ 终 zhōng 冬 dōng 破 pò 。 。
正 zhèng 色 sè 俨 yǎn 当 dāng 窗 chuāng , , 低 dī 枝 zhī 斜 xié 应 yīng 座 zuò 。 。
分 fēn 将 jiāng 霜 shuāng 雪 xuě 侵 qīn , , 不 bù 受 shòu 脂 zhī 粉 fěn 涴 wò 。 。
莫 mò 遣 qiǎn 朔 shuò 风 fēng 吹 chuī , , 飘 piāo 零 líng 成 chéng 玉 yù 唾 tuò 。 。
师川赋梅花。宋代。洪朋。梅花端月繁,梅蕊终冬破。 正色俨当窗,低枝斜应座。 分将霜雪侵,不受脂粉涴。 莫遣朔风吹,飘零成玉唾。