和 hé 吴 wú 英 yīng 叔 shū 寒 hán 食 shí - - 洪 hóng 皓 hào
枥 lì 驹 jū 久 jiǔ 絷 zhí 已 yǐ 难 nán 禁 jìn , , 冷 lěng 节 jié 来 lái 临 lín 且 qiě 强 qiáng 吟 yín 。 。
断 duàn 火 huǒ 任 rèn 逾 yú 三 sān 日 rì 限 xiàn , , 伤 shāng 时 shí 唯 wéi 恐 kǒng 二 èr 毛 máo 侵 qīn 。 。
思 sī 亲 qīn 忽 hū 作 zuò 楚 chǔ 囚 qiú 泣 qì , , 恋 liàn 主 zhǔ 空 kōng 存 cún 魏 wèi 阙 quē 心 xīn 。 。
世 shì 变 biàn 风 fēng 移 yí 多 duō 野 yě 祭 jì , , 一 yī 声 shēng 杜 dù 宇 yǔ 又 yòu 春 chūn 深 shēn 。 。
和吴英叔寒食。宋代。洪皓。枥驹久絷已难禁,冷节来临且强吟。 断火任逾三日限,伤时唯恐二毛侵。 思亲忽作楚囚泣,恋主空存魏阙心。 世变风移多野祭,一声杜宇又春深。