次 cì 韵 yùn 梁 liáng 子 zǐ 正 zhèng 咏 yǒng 棕 zōng 亭 tíng - - 洪 hóng 适 shì
鬋 jiǎn 得 dé 栟 bīng 榈 lǘ 制 zhì 数 shù 椽 chuán , , 绣 xiù 衣 yī 拈 niān 出 chū 少 shǎo 陵 líng 篇 piān 。 。
倚 yǐ 楹 yíng 见 jiàn 水 shuǐ 幽 yōu 情 qíng 畅 chàng , , 驻 zhù 屐 jī 迷 mí 花 huā 诗 shī 兴 xìng 牵 qiān 。 。
便 biàn 觉 jué 茅 máo 轩 xuān 俱 jù 退 tuì 舍 shě , , 若 ruò 谈 tán 竹 zhú 室 shì 不 bù 同 tóng 年 nián 。 。
满 mǎn 山 shān 所 suǒ 欠 qiàn 青 qīng 青 qīng 药 yào , , 且 qiě 趁 chèn 流 liú 觞 shāng 集 jí 醉 zuì 仙 xiān 。 。
次韵梁子正咏棕亭。宋代。洪适。鬋得栟榈制数椽,绣衣拈出少陵篇。 倚楹见水幽情畅,驻屐迷花诗兴牵。 便觉茅轩俱退舍,若谈竹室不同年。 满山所欠青青药,且趁流觞集醉仙。