寄 jì 怀 huái 玉 yù - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
别 bié 去 qù 未 wèi 多 duō 时 shí , , 征 zhēng 尘 chén 又 yòu 满 mǎn 衣 yī 。 。
忧 yōu 时 shí 阍 hūn 屡 lǚ 叩 kòu , , 避 bì 俗 sú 手 shǒu 频 pín 挥 huī 。 。
病 bìng 有 yǒu 诗 shī 堪 kān 疗 liáo , , 贫 pín 无 wú 家 jiā 可 kě 归 guī 。 。
半 bàn 生 shēng 湖 hú 海 hǎi 上 shàng , , 莫 mò 忘 wàng 北 běi 山 shān 薇 wēi 。 。
寄怀玉。宋代。胡仲弓。别去未多时,征尘又满衣。 忧时阍屡叩,避俗手频挥。 病有诗堪疗,贫无家可归。 半生湖海上,莫忘北山薇。