结 jié 交 jiāo 叹 tàn - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
湖 hú 海 hǎi 相 xiàng 逢 féng 一 yī 笑 xiào 嬉 xī , , 纳 nà 交 jiāo 如 rú 此 cǐ 岂 qǐ 男 nán 儿 ér 。 。
论 lùn 心 xīn 尽 jǐn 道 dào 同 tóng 兰 lán 臭 chòu , , 临 lín 事 shì 无 wú 闻 wén 伐 fá 木 mù 诗 shī 。 。
管 guǎn 鲍 bào 虽 suī 贫 pín 犹 yóu 忍 rěn 弃 qì , , 左 zuǒ 羊 yáng 至 zhì 死 sǐ 更 gèng 相 xiāng 知 zhī 。 。
岁 suì 寒 hán 不 bù 负 fù 松 sōng 筠 yún 约 yuē , , 除 chú 却 què 梅 méi 花 huā 耐 nài 久 jiǔ 谁 shuí 。 。
结交叹。宋代。胡仲弓。湖海相逢一笑嬉,纳交如此岂男儿。 论心尽道同兰臭,临事无闻伐木诗。 管鲍虽贫犹忍弃,左羊至死更相知。 岁寒不负松筠约,除却梅花耐久谁。