高 gāo 阳 yáng 山 shān 远 yuǎn 眺 tiào - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
龙 lóng 寻 xún 多 duō 伟 wěi 观 guān , , 立 lì 马 mǎ 少 shǎo 徘 pái 徊 huái 。 。
地 dì 僻 pì 风 fēng 埃 āi 少 shǎo , , 天 tiān 成 chéng 图 tú 画 huà 开 kāi 。 。
仅 jǐn 留 liú 官 guān 驿 yì 在 zài , , 无 wú 复 fù 酒 jiǔ 徒 tú 来 lái 。 。
一 yī 雁 yàn 长 cháng 空 kōng 去 qù , , 凭 píng 高 gāo 叫 jiào 不 bù 回 huí 。 。
高阳山远眺。宋代。胡仲弓。龙寻多伟观,立马少徘徊。 地僻风埃少,天成图画开。 仅留官驿在,无复酒徒来。 一雁长空去,凭高叫不回。