题 tí 野 yě 云 yún 庵 ān - - 胡 hú 仲 zhòng 弓 gōng
庵 ān 中 zhōng 有 yǒu 高 gāo 人 rén , , 不 bù 受 shòu 红 hóng 尘 chén 触 chù 。 。
吟 yín 诗 shī 每 měi 夜 yè 深 shēn , , 来 lái 伴 bàn 山 shān 云 yún 宿 sù 。 。
题野云庵。宋代。胡仲弓。庵中有高人,不受红尘触。 吟诗每夜深,来伴山云宿。