辞 cí 武 wǔ 侯 hòu 庙 miào - - 孙 sūn 应 yìng 时 shí
三 sān 分 fēn 遗 yí 论 lùn 久 jiǔ 难 nán 明 míng , , 独 dú 有 yǒu 河 hé 汾 fén 与 yǔ 杜 dù 陵 líng 。 。
工 gōng 拙 zhuō 人 rén 休 xiū 计 jì 曹 cáo 马 mǎ , , 兴 xīng 亡 wáng 天 tiān 亦 yì 恨 hèn 桓 huán 灵 líng 。 。
大 dà 星 xīng 忍 rěn 向 xiàng 中 zhōng 宵 xiāo 落 luò , , 老 lǎo 柏 bǎi 空 kōng 馀 yú 千 qiān 载 zǎi 青 qīng 。 。
再 zài 拜 bài 征 zhēng 途 tú 重 chóng 回 huí 首 shǒu , , 雪 xuě 风 fēng 吹 chuī 断 duàn 泪 lèi 成 chéng 冰 bīng 。 。
辞武侯庙。宋代。孙应时。三分遗论久难明,独有河汾与杜陵。 工拙人休计曹马,兴亡天亦恨桓灵。 大星忍向中宵落,老柏空馀千载青。 再拜征途重回首,雪风吹断泪成冰。