城 chéng 上 shàng 谣 yáo - - 徐 xú 瑞 ruì
北 běi 风 fēng 吹 chuī 沙 shā 湖 hú 水 shuǐ 黄 huáng , , 离 lí 离 lí 衰 shuāi 草 cǎo 覆 fù 女 nǚ 墙 qiáng 。 。
曼 màn 缨 yīng 紫 zǐ 鬓 bìn 马 mǎ 上 shàng 郎 láng , , 腰 yāo 间 jiān 短 duǎn 剑 jiàn 明 míng 秋 qiū 霜 shuāng 。 。
城 chéng 西 xī 砧 zhēn 杵 chǔ 登 dēng 登 dēng 处 chù , , 夫 fū 君 jūn 已 yǐ 戍 shù 交 jiāo 河 hé 去 qù 。 。
角 jiǎo 声 shēng 渐 jiàn 起 qǐ 鼓 gǔ 声 shēng 住 zhù , , 乱 luàn 鸦 yā 啼 tí 断 duàn 斜 xié 阳 yáng 树 shù 。 。
城上谣。宋代。徐瑞。北风吹沙湖水黄,离离衰草覆女墙。 曼缨紫鬓马上郎,腰间短剑明秋霜。 城西砧杵登登处,夫君已戍交河去。 角声渐起鼓声住,乱鸦啼断斜阳树。