出 chū 见 jiàn 京 jīng 华 huá 之 zhī 盛 shèng 而 ér 作 zuò - - 晁 cháo 说 shuō 之 zhī
飘 piāo 零 líng 羁 jī 客 kè 尚 shàng 魂 hún 惊 jīng , , 乍 zhà 见 jiàn 王 wáng 居 jū 白 bái 玉 yù 城 chéng 。 。
三 sān 市 shì 尽 jǐn 迷 mí 南 nán 北 běi 向 xiàng , , 八 bā 驺 zōu 争 zhēng 禁 jìn 短 duǎn 长 cháng 行 xíng 。 。
花 huā 移 yí 陆 lù 海 hǎi 春 chūn 常 cháng 在 zài , , 楼 lóu 接 jiē 神 shén 山 shān 月 yuè 不 bù 倾 qīng 。 。
安 ān 得 dé 白 bái 头 tóu 居 jū 此 cǐ 乐 lè , , 关 guān 河 hé 垂 chuí 泪 lèi 复 fù 孤 gū 征 zhēng 。 。
出见京华之盛而作。宋代。晁说之。飘零羁客尚魂惊,乍见王居白玉城。 三市尽迷南北向,八驺争禁短长行。 花移陆海春常在,楼接神山月不倾。 安得白头居此乐,关河垂泪复孤征。