临 lín 江 jiāng 晓 xiǎo 行 xíng - - 真 zhēn 山 shān 民 mín
茅 máo 舍 shè 乱 luàn 鸡 jī 声 shēng , , 疏 shū 林 lín 淡 dàn 见 jiàn 星 xīng 。 。
霜 shuāng 轻 qīng 留 liú 草 cǎo 绿 lǜ , , 雾 wù 暗 àn 失 shī 山 shān 青 qīng 。 。
踪 zōng 迹 jī 去 qù 来 lái 燕 yàn , , 交 jiāo 游 yóu 聚 jù 散 sàn 萍 píng 。 。
浮 fú 生 shēng 原 yuán 是 shì 客 kè , , 不 bù 必 bì 恨 hèn 飘 piāo 零 líng 。 。
临江晓行。宋代。真山民。茅舍乱鸡声,疏林淡见星。 霜轻留草绿,雾暗失山青。 踪迹去来燕,交游聚散萍。 浮生原是客,不必恨飘零。