灵 líng 济 jì 寺 sì 午 wǔ 睡 shuì 起 qǐ - - 陈 chén 著 zhe
江 jiāng 上 shàng 春 chūn 风 fēng 底 dǐ 事 shì 寒 hán , , 主 zhǔ 张 zhāng 火 huǒ 匮 kuì 一 yī 雷 léi 鼾 hān 。 。
不 bù 干 gàn 酒 jiǔ 力 lì 浓 nóng 时 shí 困 kùn , , 自 zì 是 shì 人 rén 情 qíng 熟 shú 处 chù 安 ān 。 。
灵济寺午睡起。宋代。陈著。江上春风底事寒,主张火匮一雷鼾。 不干酒力浓时困,自是人情熟处安。