再 zài 游 yóu 浮 fú 山 shān 呈 chéng 璞 pú 禅 chán 老 lǎo - - 郭 guō 祥 xiáng 正 zhèng
当 dāng 年 nián 寻 xún 胜 shèng 已 yǐ 忘 wàng 还 hái , , 乘 chéng 兴 xìng 重 chóng 来 lái 倍 bèi 觉 jué 闲 xián 。 。
赤 chì 脚 jiǎo 敬 jìng 瞻 zhān 新 xīn 宝 bǎo 藏 zàng , , 白 bái 髯 rán 羞 xiū 对 duì 旧 jiù 青 qīng 山 shān 。 。
禅 chán 翁 wēng 昔 xī 授 shòu 岭 lǐng 头 tóu 衲 nà , , 狂 kuáng 客 kè 今 jīn 探 tàn 树 shù 穴 xué 环 huán 。 。
行 xíng 把 bǎ 生 shēng 涯 yá 付 fù 妻 qī 子 zǐ , , 幻 huàn 身 shēn 长 cháng 寄 jì 一 yī 岩 yán 间 jiān 。 。
再游浮山呈璞禅老。宋代。郭祥正。当年寻胜已忘还,乘兴重来倍觉闲。 赤脚敬瞻新宝藏,白髯羞对旧青山。 禅翁昔授岭头衲,狂客今探树穴环。 行把生涯付妻子,幻身长寄一岩间。