酬 chóu 孟 mèng 云 yún 卿 qīng - - 杜 dù 甫 fǔ
乐 lè 极 jí 伤 shāng 头 tóu 白 bái , , 更 gèng 长 zhǎng 爱 ài 烛 zhú 红 hóng 。 。
相 xiāng 逢 féng 难 nán 衮 gǔn 衮 gǔn , , 告 gào 别 bié 莫 mò 匆 cōng 匆 cōng 。 。
但 dàn 恐 kǒng 天 tiān 河 hé 落 luò , , 宁 níng 辞 cí 酒 jiǔ 盏 zhǎn 空 kōng 。 。
明 míng 朝 cháo 牵 qiān 世 shì 务 wù , , 挥 huī 泪 lèi 各 gè 西 xī 东 dōng 。 。
酬孟云卿。唐代。杜甫。乐极伤头白,更长爱烛红。 相逢难衮衮,告别莫匆匆。 但恐天河落,宁辞酒盏空。 明朝牵世务,挥泪各西东。