雨 yǔ 四 sì 首 shǒu - - 杜 dù 甫 fǔ
微 wēi 雨 yǔ 不 bù 滑 huá 道 dào , , 断 duàn 云 yún 疏 shū 复 fù 行 xíng 。 。
紫 zǐ 崖 yá 奔 bēn 处 chù 黑 hēi , , 白 bái 鸟 niǎo 去 qù 边 biān 明 míng 。 。
秋 qiū 日 rì 新 xīn 沾 zhān 影 yǐng , , 寒 hán 江 jiāng 旧 jiù 落 luò 声 shēng 。 。
柴 chái 扉 fēi 临 lín 野 yě 碓 duì , , 半 bàn 得 dé 捣 dǎo 香 xiāng 粳 jīng 。 。
雨四首。唐代。杜甫。微雨不滑道,断云疏复行。 紫崖奔处黑,白鸟去边明。 秋日新沾影,寒江旧落声。 柴扉临野碓,半得捣香粳。