极 jí 高 gāo 明 míng 楼 lóu 饮 yǐn 散 sàn 次 cì 韵 yùn 二 èr 首 shǒu - - 陶 táo 梦 mèng 桂 guì
江 jiāng 练 liàn 紧 jǐn 缠 chán 山 shān 脚 jiǎo 白 bái , , 露 lù 珠 zhū 密 mì 簇 cù 草 cǎo 头 tóu 明 míng 。 。
一 yì 天 tiān 秋 qiū 意 yì 凄 qī 凉 liáng 甚 shén , , 几 jǐ 日 rì 西 xī 风 fēng 酝 yùn 造 zào 成 chéng 。 。
新 xīn 月 yuè 光 guāng 中 zhōng 新 xīn 雁 yàn 过 guò , , 暮 mù 云 yún 深 shēn 处 chù 暮 mù 钟 zhōng 鸣 míng 。 。
得 dé 君 jūn 吟 yín 卷 juǎn 呼 hū 儿 ér 读 dú , , 吹 chuī 竹 zhú 弹 dàn 丝 sī 无 wú 此 cǐ 声 shēng 。 。
极高明楼饮散次韵二首。宋代。陶梦桂。江练紧缠山脚白,露珠密簇草头明。 一天秋意凄凉甚,几日西风酝造成。 新月光中新雁过,暮云深处暮钟鸣。 得君吟卷呼儿读,吹竹弹丝无此声。