春 chūn 野 yě 亭 tíng - - 陶 táo 弼 bì
二 èr 纪 jì 看 kàn 花 huā 瘴 zhàng 雾 wù 中 zhōng , , 野 yě 园 yuán 今 jīn 日 rì 又 yòu 东 dōng 风 fēng 。 。
人 rén 心 xīn 有 yǒu 感 gǎn 时 shí 时 shí 别 bié , , 春 chūn 色 sè 无 wú 私 sī 处 chǔ 处 chù 同 tóng 。 。
长 cháng 笛 dí 一 yī 声 shēng 诸 zhū 曲 qū 尽 jǐn , , 巨 jù 觥 gōng 双 shuāng 饮 yǐn 百 bǎi 愁 chóu 空 kōng 。 。
风 fēng 清 qīng 水 shuǐ 暖 nuǎn 群 qún 鱼 yú 上 shàng , , 谁 shuí 向 xiàng 荆 jīng 溪 xī 占 zhàn 钓 diào 筒 tǒng 。 。
春野亭。宋代。陶弼。二纪看花瘴雾中,野园今日又东风。 人心有感时时别,春色无私处处同。 长笛一声诸曲尽,巨觥双饮百愁空。 风清水暖群鱼上,谁向荆溪占钓筒。