谢 xiè 徐 xú 屯 tún 田 tián 惠 huì 海 hǎi 味 wèi - - 强 qiáng 至 zhì
儒 rú 肠 cháng 多 duō 病 bìng 怯 qiè 肥 féi 膻 shān , , 海 hǎi 产 chǎn 从 cóng 来 lái 独 dú 所 suǒ 便 biàn 。 。
淮 huái 甸 diān 风 fēng 宜 yí 乖 guāi 素 sù 嗜 shì , , 江 jiāng 乡 xiāng 水 shuǐ 品 pǐn 忆 yì 经 jīng 年 nián 。 。
分 fēn 甘 gān 已 yǐ 佩 pèi 公 gōng 情 qíng 重 zhòng , , 加 jiā 饭 fàn 宁 níng 须 xū 俗 sú 祷 dǎo 虔 qián 。 。
食 shí 箸 zhù 不 bù 停 tíng 资 zī 大 dà 嚼 jué , , 免 miǎn 教 jiào 馋 chán 吻 wěn 镇 zhèn 流 liú 涎 xián 。 。
谢徐屯田惠海味。宋代。强至。儒肠多病怯肥膻,海产从来独所便。 淮甸风宜乖素嗜,江乡水品忆经年。 分甘已佩公情重,加饭宁须俗祷虔。 食箸不停资大嚼,免教馋吻镇流涎。