晚 wǎn 春 chūn 书 shū 事 shì - - 曹 cáo 勋 xūn
东 dōng 风 fēng 苒 rǎn 苒 rǎn 又 yòu 将 jiāng 归 guī , , 甚 shén 叵 pǒ 飞 fēi 花 huā 不 bù 恋 liàn 枝 zhī 。 。
半 bàn 夜 yè 雨 yǔ 惊 jīng 残 cán 梦 mèng 破 pò , , 一 yī 春 chūn 愁 chóu 是 shì 落 luò 花 huā 时 shí 。 。
暖 nuǎn 梢 shāo 袅 niǎo 袅 niǎo 青 qīng 归 guī 柳 liǔ , , 轻 qīng 浪 làng 痕 hén 痕 hén 绿 lǜ 满 mǎn 池 chí 。 。
惟 wéi 有 yǒu 小 xiǎo 栏 lán 藏 cáng 秀 xiù 色 sè , , 数 shù 枝 zhī 芍 sháo 药 yào 殿 diàn 春 chūn 迟 chí 。 。
晚春书事。宋代。曹勋。东风苒苒又将归,甚叵飞花不恋枝。 半夜雨惊残梦破,一春愁是落花时。 暖梢袅袅青归柳,轻浪痕痕绿满池。 惟有小栏藏秀色,数枝芍药殿春迟。