周 zhōu 和 hé 叔 shū 挽 wǎn 词 cí - - 许 xǔ 及 jí 之 zhī
不 bù 烦 fán 月 yuè 旦 dàn 课 kè 乡 xiāng 评 píng , , 少 shǎo 日 rì 声 shēng 名 míng 老 lǎo 更 gèng 成 chéng 。 。
百 bǎi 里 lǐ 恩 ēn 波 bō 东 dōng 浙 zhè 水 shuǐ , , 两 liǎng 州 zhōu 遗 yí 爱 ài 蜀 shǔ 江 jiāng 城 chéng 。 。
操 cāo 持 chí 坚 jiān 彻 chè 神 shén 明 míng 惧 jù , , 精 jīng 爽 shuǎng 全 quán 归 guī 父 fù 母 mǔ 生 shēng 。 。
子 zi 有 yǒu 笔 bǐ 端 duān 公 gōng 不 bù 死 sǐ , , 故 gù 交 jiāo 零 líng 落 luò 我 wǒ 伤 shāng 情 qíng 。 。
周和叔挽词。宋代。许及之。不烦月旦课乡评,少日声名老更成。 百里恩波东浙水,两州遗爱蜀江城。 操持坚彻神明惧,精爽全归父母生。 子有笔端公不死,故交零落我伤情。