春 chūn 日 rì 喜 xǐ 逢 féng 乡 xiāng 人 rén 刘 liú 松 sōng - - 李 lǐ 咸 xián 用 yòng
故 gù 人 rén 不 bú 见 jiàn 五 wǔ 春 chūn 风 fēng , , 异 yì 地 dì 相 xiāng 逢 féng 岳 yuè 影 yǐng 中 zhōng 。 。
旧 jiù 业 yè 久 jiǔ 抛 pāo 耕 gēng 钓 diào 侣 lǚ , , 新 xīn 闻 wén 多 duō 说 shuō 战 zhàn 争 zhēng 功 gōng 。 。
生 shēng 民 mín 有 yǒu 恨 hèn 将 jiāng 谁 shuí 诉 sù , , 花 huā 木 mù 无 wú 情 qíng 只 zhǐ 自 zì 红 hóng 。 。
莫 mò 把 bǎ 少 shào 年 nián 愁 chóu 过 guò 日 rì , , 一 yī 尊 zūn 须 xū 对 duì 夕 xī 阳 yáng 空 kōng 。 。
春日喜逢乡人刘松。唐代。李咸用。故人不见五春风,异地相逢岳影中。 旧业久抛耕钓侣,新闻多说战争功。 生民有恨将谁诉,花木无情只自红。 莫把少年愁过日,一尊须对夕阳空。