游 yóu 沧 cāng 浪 láng 亭 tíng 诗 shī - - 曾 céng 几 jǐ
丘 qiū 壑 hè 园 yuán 林 lín 得 dé 我 wǒ 惊 jīng , , 兹 zī 游 yóu 便 biàn 足 zú 了 le 馀 yú 生 shēng 。 。
飞 fēi 来 lái 嶓 bō 冢 zhǒng 横 héng 空 kōng 翠 cuì , , 流 liú 出 chū 沧 cāng 浪 láng 彻 chè 底 dǐ 清 qīng 。 。
探 tàn 讨 tǎo 不 bù 遗 yí 幽 yōu 士 shì 力 lì , , 招 zhāo 邀 yāo 难 nán 得 de 主 zhǔ 人 rén 情 qíng 。 。
波 bō 间 jiān 渔 yú 父 fù 还 hái 知 zhī 否 fǒu , , 已 yǐ 挂 guà 朝 cháo 冠 guān 不 bù 濯 zhuó 缨 yīng 。 。
游沧浪亭诗。宋代。曾几。丘壑园林得我惊,兹游便足了馀生。 飞来嶓冢横空翠,流出沧浪彻底清。 探讨不遗幽士力,招邀难得主人情。 波间渔父还知否,已挂朝冠不濯缨。