何 hé 蒙 méng 圣 shèng 挽 wǎn 词 cí 二 èr 首 shǒu - - 程 chéng 俱 jù
倦 juàn 游 yóu 初 chū 返 fǎn 北 běi 山 shān 农 nóng , , 一 yī 面 miàn 忘 wàng 年 nián 得 dé 此 cǐ 翁 wēng 。 。
易 yì 学 xué 知 zhī 公 gōng 无 wú 复 fù 过 guò , , 诗 shī 穷 qióng 如 rú 我 wǒ 敢 gǎn 言 yán 工 gōng 。 。
安 ān 知 zhī 接 jiē 迹 jī 金 jīn 兰 lán 直 zhí , , 便 biàn 作 zuò 回 huí 头 tóu 梦 mèng 幻 huàn 空 kōng 。 。
本 běn 自 zì 无 wú 生 shēng 今 jīn 岂 qǐ 灭 miè , , 不 bù 因 yīn 吾 wú 道 dào 有 yǒu 西 xī 东 dōng 。 。
何蒙圣挽词二首。宋代。程俱。倦游初返北山农,一面忘年得此翁。 易学知公无复过,诗穷如我敢言工。 安知接迹金兰直,便作回头梦幻空。 本自无生今岂灭,不因吾道有西东。