还 hái 过 guò 郢 yǐng 城 chéng - - 项 xiàng 安 ān 世 shì
头 tóu 白 bái 初 chū 行 xíng 郢 yǐng 水 shuǐ 边 biān , , 故 gù 城 chéng 千 qiān 载 zǎi 尚 shàng 依 yī 然 rán 。 。
岂 qǐ 无 wú 戍 shù 卒 zú 持 chí 钲 zhēng 鼓 gǔ , , 应 yīng 有 yǒu 居 jū 人 rén 沸 fèi 管 guǎn 弦 xián 。 。
今 jīn 日 rì 桑 sāng 麻 má 成 chéng 沃 wò 野 yě , , 几 jǐ 家 jiā 茅 máo 竹 zhú 散 sàn 平 píng 川 chuān 。 。
停 tíng 车 chē 欲 yù 问 wèn 当 dāng 时 shí 事 shì , , 红 hóng 日 rì 翩 piān 翩 piān 下 xià 翠 cuì 烟 yān 。 。
还过郢城。宋代。项安世。头白初行郢水边,故城千载尚依然。 岂无戍卒持钲鼓,应有居人沸管弦。 今日桑麻成沃野,几家茅竹散平川。 停车欲问当时事,红日翩翩下翠烟。