淮 huái 楚 chǔ 春 chūn 晚 wǎn 病 bìng 中 zhōng - - 杨 yáng 冠 guān 卿 qīng
绝 jué 塞 sāi 驱 qū 驰 chí 有 yǒu 底 dǐ 忙 máng , , 病 bìng 馀 yú 归 guī 思 sī 绕 rào 江 jiāng 乡 xiāng 。 。
雁 yàn 飞 fēi 不 bú 到 dào 楚 chǔ 天 tiān 远 yuǎn , , 蝶 dié 梦 mèng 可 kě 堪 kān 春 chūn 昼 zhòu 长 zhǎng 。 。
满 mǎn 地 dì 香 xiāng 红 hóng 初 chū 过 guò 雨 yǔ , , 一 yī 帘 lián 风 fēng 絮 xù 正 zhèng 斜 xié 阳 yáng 。 。
愁 chóu 边 biān 赖 lài 有 yǒu 新 xīn 诗 shī 在 zài , , 强 qiáng 劈 pī 吟 yín 笺 jiān 付 fù 锦 jǐn 囊 náng 。 。
淮楚春晚病中。宋代。杨冠卿。绝塞驱驰有底忙,病馀归思绕江乡。 雁飞不到楚天远,蝶梦可堪春昼长。 满地香红初过雨,一帘风絮正斜阳。 愁边赖有新诗在,强劈吟笺付锦囊。