出 chū 常 cháng 山 shān 界 jiè 使 shǐ 回 huí 有 yǒu 寄 jì - - 杜 dù 荀 xún 鹤 hè
自 zì 小 xiǎo 即 jí 南 nán 北 běi , , 未 wèi 如 rú 今 jīn 日 rì 离 lí 。 。
封 fēng 疆 jiāng 初 chū 尽 jǐn 处 chù , , 人 rén 使 shǐ 却 què 回 huí 时 shí 。 。
开 kāi 口 kǒu 有 yǒu 所 suǒ 忌 jì , , 此 cǐ 心 xīn 无 wú 以 yǐ 为 wéi 。 。
行 xíng 行 xíng 复 fù 垂 chuí 泪 lèi , , 不 bù 称 chēng 是 shì 男 nán 儿 ér 。 。
出常山界使回有寄。唐代。杜荀鹤。自小即南北,未如今日离。 封疆初尽处,人使却回时。 开口有所忌,此心无以为。 行行复垂泪,不称是男儿。