奉 fèng 檄 xí 往 wǎng 哭 kū 象 xiàng 山 shān 复 fù 会 huì 葬 zàng 及 jí 归 guī 自 zì 金 jīn 溪 xī 留 liú 宿 sù 本 běn 县 xiàn 仙 xiān 乐 lè 观 guān 归 guī 而 ér 作 zuò 是 shì 诗 shī 其 qí 一 yī - - 杨 yáng 简 jiǎn
膏 gāo 露 lù 奚 xī 为 wèi 降 jiàng , , 传 chuán 闻 wén 不 bù 偶 ǒu 然 rán 。 。
两 liǎng 晨 chén 呈 chéng 瑞 ruì 处 chù , , 万 wàn 叶 yè 绕 rào 炉 lú 前 qián 。 。
尝 cháng 审 shěn 如 rú 饴 yí 味 wèi , , 谁 shuí 操 cāo 动 dòng 物 wù 权 quán 。 。
天 tiān 权 quán 非 fēi 远 yuǎn 近 jìn , , 不 bù 可 kě 向 xiàng 人 rén 宣 xuān 。 。
奉檄往哭象山复会葬及归自金溪留宿本县仙乐观归而作是诗其一。宋代。杨简。膏露奚为降,传闻不偶然。 两晨呈瑞处,万叶绕炉前。 尝审如饴味,谁操动物权。 天权非远近,不可向人宣。