登 dēng 开 kāi 化 huà 寺 sì 白 bái 贲 bēn 亭 tíng - - 赵 zhào 抃 biàn
秋 qiū 霁 jì 涛 tāo 江 jiāng 气 qì 象 xiàng 宽 kuān , , 龙 lóng 山 shān 亭 tíng 耸 sǒng 凭 píng 云 yún 端 duān 。 。
老 lǎo 僧 sēng 欲 yù 快 kuài 吾 wú 心 xīn 目 mù , , 旋 xuán 剪 jiǎn 当 dāng 轩 xuān 竹 zhú 数 shù 竿 gān 。 。
登开化寺白贲亭。宋代。赵抃。秋霁涛江气象宽,龙山亭耸凭云端。 老僧欲快吾心目,旋剪当轩竹数竿。