登 dēng 鹅 é 湖 hú 妙 miào 峰 fēng 亭 tíng 次 cì 韵 yùn - - 刘 liú 子 zi 翚 huī
偶 ǒu 向 xiàng 妙 miào 峰 fēng 亭 tíng 上 shàng 望 wàng , , 一 yī 襟 jīn 寒 hán 色 sè 近 jìn 春 chūn 分 fēn 。 。
晴 qíng 风 fēng 吹 chuī 放 fàng 天 tiān 全 quán 露 lù , , 吹 chuī 尽 jǐn 江 jiāng 南 nán 江 jiāng 北 běi 云 yún 。 。
登鹅湖妙峰亭次韵。宋代。刘子翚。偶向妙峰亭上望,一襟寒色近春分。 晴风吹放天全露,吹尽江南江北云。