题 tí 净 jìng 土 tǔ 寺 sì - - 刘 liú 扶 fú
物 wù 外 wài 萧 xiāo 然 rán 释 shì 子 zǐ 宫 gōng , , 楼 lóu 台 tái 雄 xióng 压 yā 郡 jùn 城 chéng 东 dōng 。 。
江 jiāng 回 huí 澄 chéng 练 liàn 浸 jìn 碧 bì 落 luò , , 山 shān 答 dá 疏 shū 钟 zhōng 飘 piāo 远 yuǎn 风 fēng 。 。
隔 gé 岸 àn 橹 lǔ 声 shēng 喧 xuān 暮 mù 角 jiǎo , , 卧 wò 沙 shā 桥 qiáo 影 yǐng 转 zhuǎn 晴 qíng 虹 hóng 。 。
可 kě 怜 lián 千 qiān 里 lǐ 无 wú 穷 qióng 景 jǐng , , 尽 jǐn 属 shǔ 高 gāo 僧 sēng 吟 yín 笑 xiào 中 zhōng 。 。
题净土寺。宋代。刘扶。物外萧然释子宫,楼台雄压郡城东。 江回澄练浸碧落,山答疏钟飘远风。 隔岸橹声喧暮角,卧沙桥影转晴虹。 可怜千里无穷景,尽属高僧吟笑中。