辞 cí 灵 líng 康 kāng 庙 miào 留 liú 题 tí - - 刘 liú 坦 tǎn 之 zhī
木 mù 落 luò 天 tiān 高 gāo 庙 miào 妥 tuǒ 灵 líng , , 去 qù 来 lái 潮 cháo 汐 xī 绕 rào 山 shān 青 qīng 。 。
年 nián 登 dēng 民 mín 俗 sú 饶 ráo 怡 yí 乐 lè , , 海 hǎi 近 jìn 蛟 jiāo 虬 qiú 入 rù 杳 yǎo 冥 míng 。 。
万 wàn 里 lǐ 一 yī 身 shēn 头 tóu 既 jì 白 bái , , 清 qīng 樽 zūn 三 sān 奠 diàn 德 dé 惟 wéi 馨 xīn 。 。
出 chū 门 mén 更 gèng 合 hé 烧 shāo 沈 shěn 炷 zhù , , 青 qīng 草 cǎo 连 lián 云 yún 接 jiē 洞 dòng 庭 tíng 。 。
辞灵康庙留题。宋代。刘坦之。木落天高庙妥灵,去来潮汐绕山青。 年登民俗饶怡乐,海近蛟虬入杳冥。 万里一身头既白,清樽三奠德惟馨。 出门更合烧沈炷,青草连云接洞庭。