秋 qiū 夜 yè 宋 sòng 希 xī 仁 rén 同 tóng 吟 yín 松 sōng 风 fēng 阁 gé 有 yǒu 感 gǎn - - 薛 xuē 嵎 yú
相 xiāng 逢 féng 长 cháng 日 rì 坐 zuò 如 rú 痴 chī , , 瘦 shòu 得 dé 吟 yín 肩 jiān 耸 sǒng 过 guò 颐 yí 。 。
天 tiān 意 yì 复 fù 生 shēng 郊 jiāo 岛 dǎo 在 zài , , 人 rén 心 xīn 自 zì 逐 zhú 古 gǔ 今 jīn 移 yí 。 。
高 gāo 秋 qiū 月 yuè 色 sè 行 xíng 松 sōng 顶 dǐng , , 半 bàn 夜 yè 山 shān 中 zhōng 读 dú 楚 chǔ 辞 cí 。 。
此 cǐ 道 dào 若 ruò 无 wú 千 qiān 载 zǎi 后 hòu , , 尘 chén 昏 hūn 何 hé 处 chǔ 照 zhào 妍 yán 媸 chī 。 。
秋夜宋希仁同吟松风阁有感。宋代。薛嵎。相逢长日坐如痴,瘦得吟肩耸过颐。 天意复生郊岛在,人心自逐古今移。 高秋月色行松顶,半夜山中读楚辞。 此道若无千载后,尘昏何处照妍媸。