和 hé 景 jǐng 仁 rén 同 tóng 稚 zhì 卿 qīng 湖 hú 光 guāng 亭 tíng 对 duì 雪 xuě - - 韩 hán 维 wéi
共 gòng 喜 xǐ 忘 wàng 怀 huái 势 shì 利 lì 间 jiān , , 每 měi 逢 féng 嘉 jiā 景 jǐng 便 biàn 开 kāi 颜 yán 。 。
梅 méi 花 huā 冒 mào 雪 xuě 轻 qīng 红 hóng 破 pò , , 湖 hú 面 miàn 先 xiān 春 chūn 嫩 nèn 绿 lǜ 还 hái 。 。
浮 fú 蚁 yǐ 浓 nóng 来 lái 当 dāng 为 wèi 釂 jiào , , 冥 míng 鸿 hóng 高 gāo 举 jǔ 不 bù 须 xū 攀 pān 。 。
我 wǒ 惭 cán 习 xí 气 qì 欢 huān 狂 kuáng 在 zài , , 未 wèi 及 jí 仙 xiān 翁 wēng 一 yī 纪 jì 闲 xián 。 。
和景仁同稚卿湖光亭对雪。宋代。韩维。共喜忘怀势利间,每逢嘉景便开颜。 梅花冒雪轻红破,湖面先春嫩绿还。 浮蚁浓来当为釂,冥鸿高举不须攀。 我惭习气欢狂在,未及仙翁一纪闲。