清 qīng 坐 zuò 四 sì 鼓 gǔ - - 韩 hán 淲 biāo
僧 sēng 窗 chuāng 耿 gěng 清 qīng 灯 dēng , , 秋 qiū 虫 chóng 入 rù 虚 xū 听 tīng 。 。
风 fēng 收 shōu 松 sōng 声 shēng 回 huí , , 夜 yè 息 xī 人 rén 籁 lài 定 dìng 。 。
清 qīng 明 míng 养 yǎng 我 wǒ 神 shén , , 湛 zhàn 寂 jì 见 jiàn 我 wǒ 性 xìng 。 。
万 wàn 有 yǒu 虽 suī 自 zì 然 rán , , 唯 wéi 乐 lè 独 dú 也 yě 正 zhèng 。 。
清坐四鼓。宋代。韩淲。僧窗耿清灯,秋虫入虚听。 风收松声回,夜息人籁定。 清明养我神,湛寂见我性。 万有虽自然,唯乐独也正。