和 hé 宣 xuān 甫 fǔ 叔 shū 读 dú 白 bái 傅 fù 丁 dīng 相 xiāng 诗 shī 集 jí - - 苏 sū 颂 sòng
二 èr 公 gōng 清 qīng 尚 shàng 固 gù 难 nán 偕 xié , , 迁 qiān 谪 zhé 襟 jīn 怀 huái 亦 yì 洞 dòng 开 kāi 。 。
得 dé 志 zhì 已 yǐ 观 guān 邪 xié 与 yǔ 正 zhèng , , 寓 yù 言 yán 宁 níng 校 xiào 福 fú 兼 jiān 灾 zāi 。 。
恬 tián 然 rán 委 wěi 顺 shùn 诚 chéng 高 gāo 识 shí , , 展 zhǎn 矣 yǐ 文 wén 华 huá 信 xìn 雅 yǎ 才 cái 。 。
珍 zhēn 重 zhòng 佳 jiā 篇 piān 堪 kān 继 jì 美 měi , , 咏 yǒng 歌 gē 中 zhōng 遣 qiǎn 待 dài 时 shí 来 lái 。 。
和宣甫叔读白傅丁相诗集。宋代。苏颂。二公清尚固难偕,迁谪襟怀亦洞开。 得志已观邪与正,寓言宁校福兼灾。 恬然委顺诚高识,展矣文华信雅才。 珍重佳篇堪继美,咏歌中遣待时来。