太 tài 华 huà 山 shān - - 谭 tán 纶 lún
楼 lóu 阁 gé 凭 píng 天 tiān 起 qǐ , , 山 shān 门 mén 傍 bàng 斗 dòu 开 kāi 。 。
香 xiāng 烟 yān 凝 níng 碧 bì 落 luò , , 瑞 ruì 气 qì 压 yā 苍 cāng 苔 tái 。 。
古 gǔ 殿 diàn 藏 cáng 金 jīn 屋 wū , , 仙 xiān 人 rén 卧 wò 玉 yù 隈 wēi 。 。
泉 quán 飞 fēi 千 qiān 涧 jiàn 雪 xuě , , 风 fēng 送 sòng 万 wàn 峰 fēng 雷 léi 。 。
星 xīng 辰 chén 光 guāng 满 mǎn 袖 xiù , , 疑 yí 是 shì 法 fǎ 镫 dèng 来 lái 。 。
太华山。宋代。谭纶。楼阁凭天起,山门傍斗开。 香烟凝碧落,瑞气压苍苔。 古殿藏金屋,仙人卧玉隈。 泉飞千涧雪,风送万峰雷。 星辰光满袖,疑是法镫来。