颂 sòng 古 gǔ 一 yī 百 bǎi 则 zé 其 qí 九 jiǔ 十 shí 三 sān - - 释 shì 正 zhèng 觉 jué
别 bié 是 shì 非 fēi , , 明 míng 得 dé 丧 sàng 。 。
应 yīng 之 zhī 心 xīn , , 指 zhǐ 诸 zhū 掌 zhǎng 。 。
往 wǎng 来 lái 不 bù 往 wǎng 来 lái , , 只 zhǐ 者 zhě 俱 jù 是 shì 藏 cáng 。 。
轮 lún 王 wáng 赏 shǎng 之 zhī 有 yǒu 功 gōng , , 黄 huáng 帝 dì 得 dé 之 zhī 罔 wǎng 象 xiàng 。 。
转 zhuǎn 枢 shū 机 jī , , 能 néng 伎 jì 俩 liǎng , , 明 míng 眼 yǎn 衲 nà 僧 sēng 无 wú 卤 lǔ 莽 mǎng 。 。
颂古一百则 其九十三。宋代。释正觉。别是非,明得丧。 应之心,指诸掌。 往来不往来,只者俱是藏。 轮王赏之有功,黄帝得之罔象。 转枢机,能伎俩,明眼衲僧无卤莽。