颂 sòng 古 gǔ 三 sān 十 shí 六 liù 首 shǒu 其 qí 十 shí - - 释 shì 惟 wéi 一 yī
临 lín 济 jì 栽 zāi 松 sōng , , 一 yī 椎 chuí 两 liǎng 当 dāng 。 。
山 shān 门 mén 境 jìng 致 zhì , , 后 hòu 人 rén 标 biāo 榜 bǎng 。 。
锄 chú 头 tou 打 dǎ 地 dì , , 灭 miè 却 què 吾 wú 宗 zōng , , 阴 yīn 凉 liáng 大 dà 树 shù 起 qǐ 清 qīng 风 fēng 。 。
颂古三十六首 其十。宋代。释惟一。临济栽松,一椎两当。 山门境致,后人标榜。 锄头打地,灭却吾宗,阴凉大树起清风。